Doanh Nhân Là Chiến Binh
Chọn Ngành chọn Nghề
Hiểu & Thương
Tôi chính là những gì tôi nghĩ, tôi là bộ xương tặng của quá khứ, tôi không phải là người đầu tiên trên trái đất những tôi chứa đựng tất cả của quá khứ, tôi không biết mình có điều đó, tôi chứa đựng tài năng của vũ trụ, dù tôi không biết nhưng tôi tin nó đang tồn tại, điều kỳ diệu ở sâu bên trong tôi, không phải những thứ gọi là may mắn! Tôi có thể trở thành bất cứ ai tôi muốn và giờ tôi đang học điều đó. Thông thái không phải là nhớ hết kiến thức mà là giải thích được những gì ta nói ra, hệ thống giáo dục tạo ra người bình thường, những thiên tài tự họ tìm ra chính mình, vô thức không có quá khứ và tương lai mà chỉ là bây giờ, trường năng lượng là giá trị cho thêm để tôi chia sẻ, khi cho đi cũng lúc tôi học thêm một lần nữa, mỗi tầng nhận thức sẽ giác ngộ mỗi cách khác nhau tùy vào duyên của chính họ.
Yêu & Kiên Trì
Đời người như một tấm gương, tất cả những tâm niệm đối với người khác sẽ hồi báo trên cơ thể của mình, chỉ có thấu hiểu được nỗi khổ của người khác, dùng thiện lương đi hóa giải cái ác của thiên hạ, mới chính là tình yêu thực sự. Thiện ác trên đời này cùng tồn tại, cái này giảm thì cái kia sẽ tăng sức mạnh thực sự lớn mạnh không phải là núi cao, biển rộng, vũ trụ bao la mà là lòng tin. Chỉ khi trải qua những thử thách và kiên trì mới có thể khổ tận cam lai, trong lòng kiên định, chính niệm giữ vững thiện tâm, ai cũng có thể là người cứu thế !!! Núi không phải ở chỗ cao thấp mà có thần tiên cư ngụ hay không? nước không phải ở nơi nông sâu mà có rồng ẩn náu hay không? đọc sách không ở nhiều hay ít mà có thể giác ngộ hay không? Vạn vật vô tôi, họa ở lòng người.
Tâm & Tầm
Có tiền thì ta có thể học được tất cả mọi thứ, có thể treo hàng trăm cái bằng trên tường ví như hàng trăm tờ giấy được dán khắp nhà và tự hào về nó trong vô vọng. Thú vị là trên đời ai cũng có thể làm được điều đó, không quan trọng ta học nhiều đến đâu, học những thầy nào mà quan trọng là cách ta học ra sao? Liệu sau khóa học đó, sau những cái bằng đó thì trong não ta có những gì và những cái đó có áp dụng vào được cái vùng đất mà ta đang sống hay không? Thường thì những bí kiếp được ném vào bụi cỏ, dưới biển sâu hoặc chân núi, những cái gọi là kiến thức mà ai cũng có thể học được rồi về treo lên tự hào thì thường nó sẽ bỏ vào thùng rác sau khi hết đời, còn những cái vô hình thì trường tồn theo thời gian. Một kẻ được gọi là thầy là cho ta sống với kiến thức đó chứ không phải là ôm mấy tờ giấy đó rồi chết chung với nó. Và quay sang đổ lỗi cho xã hội, trong khi bản thân họ chỉ là tiến sĩ giấy. Kẻ nào sống mãi với cái tôi thì sẽ chết chung với chính cái tôi đó. Trong một giây có hàng ngàn sự thay đổi nếu không tự đổi mới sẽ tự đào thải dù quá khứ có là giáo sư tiến sĩ thực. Trong nền kinh tế siêu cạnh tranh hiện nay đứa 29 tuổi có thể lật người 92 tuổi là điều bình thường, Đừng lấy chủ nghĩa kinh nghiệm ra đây, kẻ thích ổn định chính là kẻ bất tài nhất dù bất kỳ lĩnh vực nào trong xã hội. Hãy cúi sát đất mà học, đừng cố khiêm nhường như những gì mình nói mà hãy khiêm nhường như đúng con người mình có vì khi đó sự biết ơn mới được hình thành và kiến thức mới vào được não. Những người giàu có luôn chia sẻ, kẻ nghèo hèn học thì ít nhưng lại chỉ giữ cho bản thân. Hãy nhớ khi cho đi kiến thức, tiền của thì phải cho bằng cái tầm chứ đừng cho bằng cái tâm, tâm thì có thể lẫn lộn được còn tầm thì không thể thay đổi được.