🍀

Doanh Nhân Là Chiến Binh

Không ai vừa sinh ra đã là một thiên tài về tài chính. Người giàu nào cũng phải học cách chiến thắng trong cuộc chơi tiền bạc và bạn cũng có thể làm được điều đó. Trở nên giàu có không đơn thuần là có thật nhiều tiền của, mà bạn phải trưởng thành về mặt tính cách và tư duy để làm giàu. Tôi muốn chia sẻ với bạn một điều mà rất ít người chú ý: cách nhanh nhất để trở nên giàu có và luôn giàu có là tiếp tục làm việc để phát triển bản thân thành một người thành công.
 
Thế giới bên ngoài chỉ là một hình ảnh phản chiếu thế giới bên trong của bạn. Bạn là gốc rễ ,thành quả của bạn là trái ngọt. Có một câu ngạn ngữ mà tôi rất thích : “Dù đi bất cứ nơi đâu, bạn vẫn luôn mang theo bản thân mình”
 
Khi bạn đã phát triển bản thân mình thành một người thành công, mạnh mẽ về nhân cách lẫn trí tuệ thì một cách rất tự nhiên, bạn cũng sẽ thành công trong bất cứ lĩnh vực nào và bất cứ công việc gì bạn làm.
 
Người nghèo và đa số tầng lớp trung lưu tin rằng : Nếu tôi có tiền, thì tôi có thể làm bất cứ việc gì tôi muốn và tôi sẽ trở thành một người thành công.
Người giàu hiểu rằng :nếu tôi trở thành một người thành công, thì tôi sẽ có khả năng làm những gì tôi cần để có được những gì tôi muốn, kể cả nhiều tiền.
 
Điểm khác biệt này chỉ có người giàu mới biết. Mục đích chủ yếu của việc làm giàu không phải để có nhiều tiền, mà là để giúp bạn phát triển bản thân trở thành một con người tốt nhất trong khả năng của mình. Người giàu thường là chuyên gia trong lĩnh vực của họ, những người ở tầng lớp trung lưu hiểu biết rất lơ mơ về lĩnh vực của họ, còn người nghèo thì gần như không có chút khái niệm nào về lĩnh vực mà họ đang hoạt động. Còn bạn ,bạn hiểu biết đến mức nào đối với những việc bạn đang làm ?bạn thành thạo đến mức nào ? hãy nhìn vào bản lương của bạn và bạn sẽ nhận ra mình đang ở đâu, tầm hiểu biết của mình đạt cấp độ nào. Dù chỉ là những con con số nhưng bản lương đã nói thật đơn giản và rành mạch rằng : ĐỂ ĐƯỢC TRẢ LƯƠNG Ở MỨC CAO NHẤT,BẠN PHẢI TRỞ THÀNH NGƯỜI GIỎI NHẤT. Nguyên tắc này đặc biệt chính xác trong thế giới tài chính và kinh doanh. Dù bạn là chủ doanh nghiệp, một giáo sư, một nhà phân phối hay bạn đang làm một công việc ăn lương, dù bạn là nhà đầu tư bất động sản, chứng khoán hay bất cứ lĩnh vực nào, thì chỉ cần bạn thực sự xuất sắc trong lĩnh vực ấy, bạn sẽ kiếm được nhiều tiền. Đây là một lý do rất chính đáng cho việc bạn không ngừng học hỏi và nâng cao kỹ năng trong bất kì lĩnh vực nào mà bạn đang tham gia.
Đáng lưu ý là người giàu không ngừng tiếp thu kiến thức mới, chưa kể họ còn học hỏi từ những người hoạt động trong lĩnh vực mà họ đang muốn khám phá, một trong những yếu tố tạo ra sự khác biệt lớn nhất cho ban là những người mà bạn học hỏi. Nói đơn giản là nếu bạn “thọ giáo” những thầy giỏi bạn sẽ có nhiều cơ hội tiến bộ hơn. Tôi muốn đánh giá cao việc học hỏi từ những bậc thầy thực sự trong lĩnh vực của họ, không phải những người tự xưng là chuyên gia, mà là những người có thể dùng kết quả thật sự để chứng mình lời nói.
 
Chúng ta ai cũng muốn làm giàu ai cũng muốn trở nên giàu có nhưng không mấy ai làm được như những gì đã nghĩ. Vì chúng ta Sợ. Sợ thất bại, sợ mất tiền, sợ phí công, v v…vì vậy chúng ta thường rất sợ bị rủi ro trong kinh doanh sẽ đưa ta về tay trắng. Và đã làm chúng ta bỏ qua rất nhiều cơ hội làm giàu. Mọi thứ chỉ là từ suy nghĩ mà ra. Nếu bạn muốn thoát khỏi cái sợ ấy thì tự bạn phải chiến đấu để khẳng định mình, trong kinh doanh không phân biệt tầng lớp hay trình độ mà chỉ có đam mê và chinh phục. Người giỏi nhất là người tạo ra nhiều lợi nhuận nhất, càng nhiều rủi ro trong các khoản đầu tư hoặc trên các thương vụ thì lợi nhuận là nhiều nhất. Quan trọng là bạn có đủ bản lĩnh để bước qua những rủi ro ấy và biến rủi ro thành lợi nhuận hay không mà thôi. ĐÓ MỚI CHÍNH LÀ NGƯỜI THÀNH CÔNG THỰC SỰ TRONG KINH DOANH.
 
Nếu bạn là sinh viên hay học sinh, bạn có muốn rằng sau khi học xong trung cấp, cao đẳng hay đại học ra trường rồi đến các công ty để xin việc hay không? Bạn có muốn chầu chực chờ đợi để được phỏng vấn nhận vào làm hay không ? Bạn có muốn khi có việc làm tại công ty bạn lại phụ thuộc vào vị trưởng phòng, giám đốc ,chủ tịch trong công ty đó hay không? bạn có muốn phải nhìn mặt tất cả mọi người trong công ty để làm việc hay không ? Bạn có muốn mỗi tháng ,đếm từ 1 -30 ngày để đến đó nhận lương hay không? Bạn có muốn bị nói những câu thậm tệ của những người quản lý bạn khi bạn làm sai một điều gì đó và những ngày xấu trời bạn bị uất ức không dám nói nên lời hay không? Vậy bạn học 2 – 5 năm trong các trường đại học ra để phụ thuộc vào họ hay sao?
 
Nếu bạn là một người con đường học vấn không cao, không có bằng cấp gì cả, phải đi làm thuê như : lao công ,bốc vác, phụ hồ, phục vụ các nhà hàng ,khách sạn, bị người ta chửi rủa vào đầu, khinh khi bạn, làm tổn thương lòng tự trọng của bạn rất nhiều, bạn có cam lòng hay không? Bạn cũng là con người chỉ vì bạn không có bằng cấp phải chấp nhận cuộc sống nô lệ như vậy để kiếm từng đồng về nuôi sống bản thân và gia đình, thử hỏi có đáng không? Và bạn chấp nhận như thế sao ? Xã hội vốn dĩ không công bằng là vậy. Bạn cũng là con người cũng có hai tay hai chân và bộ óc tại sao lại để cho người khác điều khiển mình như một cổ máy di động như vây?
 
Niềm hạnh phúc của người học kinh doanh cũng như các chiến binh trong lịch sử, họ không bao giờ khuất phục, họ chiến đấu để được tự do ,để khằng định mình, trong kinh doanh không phân biệt trình độ mà chỉ có đam mê và chinh phục, bạn hãy tự làm giàu cho bản thân của mình, dùng những gì mình biết phát huy tối đa năng lực tài chính của mình, cũng như Bill Gates là tỷ phú của thời hiện đại, ông không phụ thuộc vào ai cả, ông đã cài đặt trong bộ não mình rằng đến năm ông 30 tuổi ông sẽ là tỷ phú và đến năm 31 tuổi ông đã làm được điều đó. Bill Gates làm giàu bằng ý tưởng của mình, ông đam mê và phát triển nó, ông dùng những gì ông biết để cống hiến cho chính ông. Và ông đã phát huy năng lực của ông đến con người thành công thực sự. Còn bạn thì sao? Đa số người nghèo đều sợ và không dám nghĩ đến. Người nghèo chỉ ở trong vùng an toàn và cứ thế nghèo mà không hiểu vì sao mình nghèo.
hop-dai-hoi-dong-co-dong (1)
WATER GROUP

Chọn Ngành chọn Nghề

Sở thích là gì? Sở thích chỉ là những cái nhất thời và mất đi theo thời gian khi bối cảnh thay đổi, tôi thích anh này, tôi thích cô kia, tôi thích học môn này, tôi thích môn thể thao nọ, tôi thích học ngành này, tôi thích làm bác sĩ, kỹ sư, ca sĩ, diễn viên, chuyên gia, doanh nhân, vv… đôi khi đó là sự ngộ nhận và thường nhầm lẫn với sở trường. Tôi thích thì tôi học nhưng sau khi học xong, tốt nghiệp có bằng rồi lại thất nghiệp và đó là vấn đề của các bạn sinh viên hiện nay. Đôi khi tôi học những ngành tôi không thích vì tôi học theo ý chí của cha mẹ tôi mong muốn. Cha mẹ tôi là chủ doanh nghiệp, là bác sĩ là giáo viên, vv… họ tin rằng họ có đủ nhận thức cao để áp đặt tôi vào nghề họ đã chọn, nhưng đó chỉ là sở trường của họ, truyền thống của gia đình chứ không phải của là sở trường của tôi, hoặc họ bắt tôi học để có cái bằng rồi gửi vào nhà nước để cố đạt được hai chữ “ổn định”, họ vùi lấp tài năng của con họ mà họ không nhận ra. Hoặc cha mẹ là nông dân họ khuyên tôi học hết lớp 12 rồi kiếm cái nghề – sống cho qua ngày. Nhưng riêng bản thân tôi thì sao? Khi học đến lớp 12 tôi lại không thể tự nhân thức được tôi nên chọn ngành nào? Tôi nghĩ rằng tôi học giỏi vật lý, hóa học thì tôi nên thi vào khoa học tự nhiên, tôi nghĩ rằng tôi học tiếng anh giỏi tôi thích thi vào ngôn ngữ anh, tôi nghĩ rằng tôi học giỏi văn tôi sẽ thi vào khoa học xã hội và nhân văn, tôi nghĩ rằng tôi học giỏi toán lý hóa nên tôi sẽ thi vào ngành quản trị kinh doanh sau này làm giám đốc, lập công ty, hoặc về làm cho gia đình tôi. Nhưng tất cả chỉ là tưởng tượng chứ thực sự tôi không biết tôi là ai? Tôi mạnh gì, tôi giỏi gì nhất? Tố chất, sở trường của tôi là gì? Xin thưa là: Tôi không biết! Bộ não của tôi được cấu tạo như thế nào? Khi sinh ra vùng nơron tập trung nơi nào trên 5 thùy não của tôi nhiều nhất ? tôi cũng không biết! Cha mẹ của tôi cũng không biết! Vậy họ chỉ cảm nhận và tôi cũng vậy, cũng chỉ là thích thôi, tôi chọn vì cái ngành đó là “HOT” nhất hiện nay và vì các bạn tôi nói vậy, vì báo chí nói, vì truyền thông nói, họ đâu biết rằng khi bối cảnh thay đổi thì thực tế cũng thay đổi, thực tế cái gì nó xảy ra đúng thì nó sẽ là đúng, đúng với xã hội nhưng không phải là sở trường của tôi, tôi lao vào nó để rồi tôi phải thất nghiệp và quay ngược lại oán trách xã hội không công nhận tôi, không tuyển dụng tôi. Đó là chuyện không của riêng ai và là vấn đề của thế hệ trẻ Việt Nam hiện nay trong việc chọn ngành chọn nghề, chọn trường sao cho không bỏ phí 5 năm đại học của mình.
WATER GROUP thấu hiểu điều đó, chúng tôi rất mong muốn được cùng đồng hành với các bạn trẻ lớp 10,11,12 đồng thời chia sẻ đến quý phụ huynh trong việc hướng nghiệp, chọn ngành, chọn nghề đúng đam mê chứ không ở sở thích của con mình. Để có đam mệ thì bạn phải định vị được chính mình trước. Đa số tất cả chúng ta đều không có được thứ chúng ta muốn vì chúng ta không biết “thực sự” chúng ta muốn gì? Các bạn trẻ thất nghiệp chỉ vì các bạn không biết được sở trường của bạn là gì?
WATER GROUP

Hiểu & Thương

Tôi chính là những gì tôi nghĩ, tôi là bộ xương tặng của quá khứ, tôi không phải là người đầu tiên trên trái đất những tôi chứa đựng tất cả của quá khứ, tôi không biết mình có điều đó, tôi chứa đựng tài năng của vũ trụ, dù tôi không biết nhưng tôi tin nó đang tồn tại, điều kỳ diệu ở sâu bên trong tôi, không phải những thứ gọi là may mắn! Tôi có thể trở thành bất cứ ai tôi muốn và giờ tôi đang học điều đó. Thông thái không phải là nhớ hết kiến thức mà là giải thích được những gì ta nói ra, hệ thống giáo dục tạo ra người bình thường, những thiên tài tự họ tìm ra chính mình, vô thức không có quá khứ và tương lai mà chỉ là bây giờ, trường năng lượng là giá trị cho thêm để tôi chia sẻ, khi cho đi cũng lúc tôi học thêm một lần nữa, mỗi tầng nhận thức sẽ giác ngộ mỗi cách khác nhau tùy vào duyên của chính họ.

WATER GROUP

Yêu & Kiên Trì

Đời người như một tấm gương, tất cả những tâm niệm đối với người khác sẽ hồi báo trên cơ thể của mình, chỉ có thấu hiểu được nỗi khổ của người khác, dùng thiện lương đi hóa giải cái ác của thiên hạ, mới chính là tình yêu thực sự. Thiện ác trên đời này cùng tồn tại, cái này giảm thì cái kia sẽ tăng sức mạnh thực sự lớn mạnh không phải là núi cao, biển rộng, vũ trụ bao la mà là lòng tin. Chỉ khi trải qua những thử thách và kiên trì mới có thể khổ tận cam lai, trong lòng kiên định, chính niệm giữ vững thiện tâm, ai cũng có thể là người cứu thế !!! Núi không phải ở chỗ cao thấp mà có thần tiên cư ngụ hay không? nước không phải ở nơi nông sâu mà có rồng ẩn náu hay không? đọc sách không ở nhiều hay ít mà có thể giác ngộ hay không? Vạn vật vô tôi, họa ở lòng người.

WATER GROUP

Tâm & Tầm

Có tiền thì ta có thể học được tất cả mọi thứ, có thể treo hàng trăm cái bằng trên tường ví như hàng trăm tờ giấy được dán khắp nhà và tự hào về nó trong vô vọng. Thú vị là trên đời ai cũng có thể làm được điều đó, không quan trọng ta học nhiều đến đâu, học những thầy nào mà quan trọng là cách ta học ra sao? Liệu sau khóa học đó, sau những cái bằng đó thì trong não ta có những gì và những cái đó có áp dụng vào được cái vùng đất mà ta đang sống hay không? Thường thì những bí kiếp được ném vào bụi cỏ, dưới biển sâu hoặc chân núi, những cái gọi là kiến thức mà ai cũng có thể học được rồi về treo lên tự hào thì thường nó sẽ bỏ vào thùng rác sau khi hết đời, còn những cái vô hình thì trường tồn theo thời gian. Một kẻ được gọi là thầy là cho ta sống với kiến thức đó chứ không phải là ôm mấy tờ giấy đó rồi chết chung với nó. Và quay sang đổ lỗi cho xã hội, trong khi bản thân họ chỉ là tiến sĩ giấy. Kẻ nào sống mãi với cái tôi thì sẽ chết chung với chính cái tôi đó. Trong một giây có hàng ngàn sự thay đổi nếu không tự đổi mới sẽ tự đào thải dù quá khứ có là giáo sư tiến sĩ thực. Trong nền kinh tế siêu cạnh tranh hiện nay đứa 29 tuổi có thể lật người 92 tuổi là điều bình thường, Đừng lấy chủ nghĩa kinh nghiệm ra đây, kẻ thích ổn định chính là kẻ bất tài nhất dù bất kỳ lĩnh vực nào trong xã hội. Hãy cúi sát đất mà học, đừng cố khiêm nhường như những gì mình nói mà hãy khiêm nhường như đúng con người mình có vì khi đó sự biết ơn mới được hình thành và kiến thức mới vào được não. Những người giàu có luôn chia sẻ, kẻ nghèo hèn học thì ít nhưng lại chỉ giữ cho bản thân. Hãy nhớ khi cho đi kiến thức, tiền của thì phải cho bằng cái tầm chứ đừng cho bằng cái tâm, tâm thì có thể lẫn lộn được còn tầm thì không thể thay đổi được.

WATER GROUP

Cất Cánh Cùng Đại Bàng

Khi ta là một trong những người thành công trên thế giới thì những gì ta nói ra chính là kiến thức, khi ta trở thành một trong những người giàu có nhất quả đất những gì ta nói ra chính là chân lý. Và đó là cái bẫy của cuộc sống. Lời của đại bàng không thể áp dụng vào trong bộ não của bồ câu, vì bồ cầu sẽ phù hợp với bồ câu và chỉ đi với nhau. Trong cái xã hội này kẻ cầm tờ giấy thì rất nhiều nhưng kẻ là tiến sĩ thực thì chỉ là biến số. Bản chất rất cần cù nhưng lại dễ thỏa mãn. Dù là tiến sĩ nếu sau 6 năm không tự phát triển bản thân sẽ trở thành trung học thậm chí tệ hơn. Khi tầng nhận thức càng cao thì tính nguyên tắc càng cao và đó cũng là cái phá vỡ tầng nhận thưc đó. Vì thời gian luôn thay đổi nên nhận thức đó sẽ trở thành ngộ nhận làm mất đi sự liên kết trong vũ trụ. Khi nhận thức phát triển vượt bậc đến một mức nào đó thì nó sẽ đi tìm sự phù hợp với tầng giá trị đó và tất cả đều bị kiểm soát bởi nguyên tắc mà chính tầng nhận thức đó tự tạo ra. Nhưng điều đáng buồn là nguyên tắc lại thường nhầm lẫn với kỷ luật. Nếu muốn kết nối cả vũ trụ cần phải phá vỡ nguyên tắc đó. Cũng như phá vỡ vùng an toàn của những người nghèo trong xã hội. Nếu là đại bàng thì phải có mồm của đại bàng, cánh của đại bàng, cặp mắt của đại bàng chứ không thể nào gắn não bồ câu vào não đại bàng. Cũng như nếu ta là tiến sĩ thì ta phải biết kiến thức của một tiến sĩ cần phải biết. Đại bàng thì không thể bắt con của bồ câu về nuôi được nếu chỉ cho rằng con của bồ câu phù hợp những nguyên tắc của đại bàng. Thì sau khi bồ câu lớn lên nó sẽ phá vỡ uy tín của đại bàng. Vì não của nó chỉ là não bồ câu. Giữa sự cần cù, sự phù hợp và tính kỷ luật là những khái niệm khác nhau nên không được trộn lẫn vào nhau. Cũng như một chiếc iphone X, khách hàng đến và hỏi chip này là A10 hay A12 khác nhau thế nào ? nhân viên trả lời : A10 hay A12 cũng như nhau, đều có thể gọi và nhắn tin được, chỉ cần biết đặc tính cơ bản nó là cái điện thoại là được rồi. Một lãnh đạo chết bởi tai nạn của cái ghế, một diễn giả chết bởi tai nạn ngôn từ. Và đó cũng chính là con của bồ câu phù hợp theo nguyên tắc được đại bàng nhặt về nuôi.
 
Đại bàng không nhất thiết là thiên tài nhưng phải lãnh đạo được những con đại bàng tài giỏi khác và tập sống chung với tật của nó. Chứ không phải là cần có hàng trăm con bồ câu ở bên cạnh. Quy luật tự nhiên sẽ tự gắn nhãn cho ta là thiên tài chứ không phải là thủ lĩnh của tổ chức bồ câu. Con người trong vũ trụ đến với nhau vì lòng biết ơn nhưng rời xa nhau nếu biết được đó là tổ chức bồ câu.

Cuộc viễn chinh vĩ đại nhất là hành trình chiến thắng chính mình